Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

Gửi phương xa

Ánh mắt
Có khi nào trong một phút giây
Giữa bao nhiêu phút giây hối hả
Giữa dòng đời êm đềm mà nghiệt ngã
Em thấy mình như đã đang yêu
Ánh mắt kia đã không nói quá nhiều
Nhưng lại nói những gì cần nói
Một ánh mắt đã làm em bối rối
Để đêm về ôm gối tương tư

Người sẽ như người qua trước ngõ
Hay sẽ là nỗi nhớ trong em
Tình sẽ như gió thổi qua rèm
Hay sẽ là đêm đêm thao thức

 Người đã đến cho lòng em rạo rực
Phút ban đầu như thực như mơ
Trái tim em đã biết mong chờ
Một ngày nắng một ngày anh vừa tới
 Để rồi sau mỗi lần chờ đợi
Lại đêm dài vời vợi tương tư
Kìa trái tim đã yêu thật đó ư
Hay chỉ thoáng qua như mộng ảo

ANH

ANH
Em nhận ra anh trong tiếng mưa rơi
Nhận ra anh trong nắng chiều khẽ rọi
Nhận ra anh trong gió thơm mát rượi
Trong muôn ngàn vạn nẻo đường đời
Anh như là mưa, mưa buồn rả rích
Như là mưa, mưa vui sướng rào rào
Như là mưa, mưa trong sáng thanh cao
Cho em tắm trong yêu thương trìu mến
Anh là nắng, là bến bờ em đến
Nắng bao la sưởi ấm trái tim hồng
Em sẽ là mây, mây trôi bềnh bồng
Nắng ôm trọn em vào lòng nắng nhé
!
Và rồi anh là một cơn gió nhẹ,
Ừ, nhẹ thôi khi cùng mây tung tăng
Đến một ngày lòng con gái giá băng
Thổi mạnh lên cho trong em có gió.
Anh là người vạn nẻo đường mới có,
Vạn nẻo tình cờ, vạn nẻo ước mơ
Anh không xa xôi sao vẫn bất ngờ
Em lạc lối trong đường đi anh bước
!