Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

CÚN XINH






Ảnh em bé yêu cực kỳ, chụt chụt
ha ha mẹ mua gì cho mình rồi

Chán quá sao chàng chưa đến nhỉ

Đã quá, mát hết cả dưới lẫn trên

Này đừng dọa tui nha, đập chết giờ

Ha ha đáng đời

Bác nhìn thấy hết nha

CON GÁI YÊU

CỤC CƯNG

Tôi có 1 cô con gái rất dễ thương, năm nay đã 8 tuổi rồi đấy các pác ạ. Mũm mĩm xinh xinh nhưng bướng bỉnh lắm. Tôi thường đùa bé rằng: Bướng như mẹ là khổ đấy cún ơi. Lúc đấy nhìn cái bản mặt nó mà thấy ghét. Hôm náo có thời gian tui chụp ảnh cún lên cho các pác xem nhé đảm bảo mê tít thò lò...hì......

album

Gà nhà....... có cục tác được không ta
Bướm nhà......eem đeep không?





Cu nhà
Của nhà em toàn hàng độc cả đấy, khủng văn khiếp

Mỗi ngày sẽ có thêm những người yêu nước!: "Của đi vay"

Mỗi ngày sẽ có thêm những người yêu nước!: "Của đi vay": "Chuyến tầu về Câu chuyện của Hoàng Tiến Cường Hắn nhảy phóc lên tàu, đoàn tầu Lào Cai - Hà Nội chỉ đỗ ở cái ga xép này ba ..."

Mỗi ngày sẽ có thêm những người yêu nước!: Nụ hôn tuyệt vời!

Mỗi ngày sẽ có thêm những người yêu nước!: Nụ hôn tuyệt vời!: "Hoàng Tiến Cường Chiều lang thang đi tìm hoa tặng bạn hiền, qua đường Lý Thái Tổ, một con phố rất lạ và rất đặc biệt là..."

Mỗi ngày sẽ có thêm những người yêu nước!: BIỂU TÌNH CHÍNH KHÍ CA - Khuyết danh.

Mỗi ngày sẽ có thêm những người yêu nước!: BIỂU TÌNH CHÍNH KHÍ CA - Khuyết danh.: "Hỡi ôi! Hải đảo- Biển Đông; lòng dân trời tỏ. Mười năm công đèn sách, chưa chắc còn danh nổi tợ phao; một trận chống Tàu, tuy là mất tiế..."

Hoa Đà Lạt





CHUYỆN TÌNH BUỒN

Đừng bao giờ quay đầu nhìn lại, và hãy cứ thờ ơ nếu vô tình ta lướt qua nhau...Anh đã từng nói: “Tình yêu giống như một cuộc phiêu du. Mình cứ yêu nhau đến khi nào cảm thấy mỏi mệt thì dừng lại…” Và cuộc phiêu du tình yêu của hai ta kéo dài được bốn tháng mười hai ngày. Mình chia tay nhau trước sự ngỡ ngàng của tất cả bạn bè, những người vẫn khen ngợi em và anh là một cặp tình nhân sinh ra để dành cho nhau…
Nỗi buồn của em khi nghe anh nói lời chia tay không là những giọt nước mắt như những người con gái khác. Không van nài, không níu kéo, vì em biết, một khi anh đã quyết định ra đi thì những điều thuộc về ngày xưa cũ không bao giờ đủ sức kéo anh quay về. Chỉ còn một điều sâu thẳm trong tim em mà anh không biết được: sẽ chỉ có thể là anh thôi, hoặc không ai nữa cả. Nếu như anh thật lòng muốn nói lời từ giã, em sẽ không níu giữ anh thêm dù chỉ một phút một giây. Cứ tin rằng thế giới của hai ta khác xa nhau quá đi, để cho trái tim em thêm một lần tan vỡ, và để anh không còn phải bận tâm vì những điều vô nghĩa khi bên em…
Bài dự thi: Yêu vội vàng... kết thúc nhẹ nhàng, Bạn trẻ - Cuộc sống, Bai du thi, yeu voi, tinh yeu, chia tay
Một cuộc tình đã vội vã ra đi, và em chấp nhận bỏ hoang một miền kỷ niệm...
Qua nỗi đau này em không cần anh nữa, cũng không cần thêm một người đàn ông nào khác đến với em. Hãy cứ để cho vết thương trong tim em rỉ máu, và tự lành lại khi năm tháng qua đi. Anh nói hiểu lòng em, nhưng em hiểu hai ta. Khi tình yêu không còn là tất cả, thì có lẽ sự im lặng là điều tốt nhất cho cả hai. Anh đừng cố giải thích để biến em thành người xa lạ trong câu chuyện tình của hai đứa. Khi em chấp nhận ngày hôm qua đã thuộc về quá khứ, thì anh hãy yên lòng và cất bước ra đi… Cám ơn anh đã cho em biết nỗi đắng cay khi kết thúc một trò chơi, để sau này em không bao giờ cả tin khi chơi trò tình ái… Nhưng em không trách anh đâu, vẫn yêu anh lắm đấy. Đừng bao giờ quay đầu nhìn lại, và hãy cứ thờ ơ nếu vô tình ta lướt qua nhau. Vì biết đâu trong lòng em về sau vẫn muốn được yêu anh và anh yêu trở lại…
Hãy mỉm cười và sống vui vẻ nhé anh, vì cuộc đời dài ngắn được bao nhiêu. Hãy trở về anh của một thời không có em và vô tư lự, còn em lại là em của những năm tháng không anh… Một cuộc tình đã vội vã ra đi, và em chấp nhận bỏ hoang một miền kỷ niệm…
Sưu tầm
Dẫu em có nghi ngờ!

Ngôi sao là ánh lửa

Mặt trời di chuyển chỗ

Chân lý là dối lừa

Nhưng em chớ nghi ngờ!

Tình yêu anh em nhé!
 Shakespeare
Nếu em biết câu nói này sớm hơn và tin tình yêu của anh cũng giống như thế thì em sẽ không mắc sai lầm để rồi thiếu chút nữa em đã đánh mất tình yêu em đang có!

Em sinh ra và lớn lên trên mảnh đất miền Trung khó nhọc, còn anh đến từ vùng đất màu đỏ badan hòa quyện với màu xanh bạt ngàn của núi rừng Tây Nguyên đầy nắng và gió. Em đã dành tình cảm cho anh từ lần gặp đầu tiên rồi nhận lời yêu anh!

Mười tám tuổi, cái tuổi người ta vẫn thường nói đứng giữa ranh giới trẻ con và người lớn thì em cũng đang đứng giữa ranh giới đó. Em bắt đầu tình yêu đầu tiên nhưng ở cái tuổi nửa trẻ con, nửa người lớn… và em chưa hiểu hết được tình yêu là gì?

Đối với em, tình yêu đơn giản chỉ là trong lòng mình cảm thấy thích một ai đó, luôn muốn gặp người đó và bất chợt khi nghĩ về người đó, mình lại mỉm cười. Có lẽ đó là những xúc cảm đầu đời của một cô bé mới lớn.

Tình yêu của anh và em chỉ dừng lại ở những cái nắm tay, những cái hôn vội nhưng đến một ngày nó đã đi quá giới hạn. Anh đã vượt quá giới hạn khi không có sự đồng ý của em.“Anh xin lỗi! Anh yêu em nhiều lắm, anh làm vậy vì anh muốn em mãi yêu anh và ở bên anh”. Anh giải thích thật nhiều nhưng với một con bé ngang ngược và bảo thủ như em thì những lời đó vô tác dụng. Lúc trước em yêu anh, tin anh bao nhiêu thì giờ em căm ghét và nghi ngờ anh bấy nhiêu!

Cùng lúc này gia đình anh có chuyện, công việc lại gặp trở ngại nên anh buộc phải xa em để về giải quyết công việc gia đình. Em không hiểu được điều đó nên nghĩ anh như kẻ sở khanh xấu xa và tầm thường như người ta vẫn thường nói.

Những tin nhắn yêu thương, những cuộc gọi của anh thưa dần càng làm em thất vọng. Từ đó em xem tình yêu của anh như cơn mưa rào mùa hạ, bất chợt đến rồi cũng bất chợt đi. Một cơn mưa đi qua sẽ để lại trên đất những vết hằn không bao giờ lành lại được và khi đó lòng người cũng chỉ như những rãnh nước trôi…
Bài dự thi: Tình yêu mang tên anh, Bạn trẻ - Cuộc sống, Bai du thi ban tre, ban tre, cuoc song va tinh yeu, chuyen tinh yeu, tinh yeu gioi tre
Với cái suy nghĩ “Không còn gì để mất” khiến em mất dần những thứ em đang có (Ảnh minh họa)
Em nói lời chia tay nhưng anh không chấp nhận và hứa sẽ quay về khi giải quyết xong công việc. Em bỏ ngoài tai tất cả vì với em, đó là lời hứa suông của một kẻ lừa dối. Em quen nhiều người đàn ông khác để lấp khoảng trống khi vắng anh và như một cách để trả thù tình. Với cái suy nghĩ “Không còn gì để mất” khiến em mất dần những thứ em đang có nhưng em không hề hay biết.

Em đã yêu người đàn ông khác nhưng không lâu sau đó, người ta cũng vội vàng ra đi khi biết em không còn… Em căm ghét, khinh thường chính bản thân mình và không yêu ai nữa vì em không còn tin vào cái gọi là tình yêu nữa...

Rồi đến một ngày, anh trở về như những lời anh đã hứa. Khi hiểu ra tất cả mọi chuyện, em mới biết mình đã hiểu lầm anh. Nhưng…nhưng liệu rằng khi biết được sự thật, liệu anh có còn yêu em không? Anh có thể chấp nhận khi biết khoảng thời gian xa nhau em đã có người khác? Em sợ phải mất anh một lần nữa nhưng em không thể sống trong lừa dối, điều đó càng làm em đau đớn hơn bao giờ hết…

Một năm sau đó, em mới đủ can đảm nói cho anh biết sự thật. Anh đã giận dữ vì em lừa dối anh quá lâu. Lần đầu tiên trong đời, em thấy một người đàn ông khóc… nhìn những giọt nước trên khóe mắt anh chảy xuống càng làm em hối hận...

Em nghĩ mình sẽ mất anh nhưng một lần nữa em đã lầm… “Anh yêu em rất nhiều, nhiều hơn tất cả những gì anh đang có. Mọi chuyện đã là quá khứ... Giờ anh chỉ biết là anh yêu em và em cũng vậy, anh không thể sống thiếu em… Mình sẽ bỏ qua cho nhau tất cả và làm lại từ đầu em nhé!”.

Em không thể nói nên được lời nào ngoài việc ôm chầm lấy anh mà khóc. Giờ đây, em mới cảm nhận được tình yêu lớn lao như thế nào! Nó giống như một tách cà phê em và anh đã uống cùng nhau mỗi sáng, có cái vị ngọt của niềm hạnh phúc, vị mặn của những giọt nước mắt, vị chua của sự lừa dối và xen lẫn vị đắng khi tưởng rằng tình yêu của mình đã mãi mãi mất đi… Tình yêu của anh đầy sự chân thành và cao thượng mà có lẽ suốt cuộc đời này em sẽ không nhận được một tình yêu nào hơn thế nữa.

Tình yêu của mình đã bắt đầu như thế phải không anh? Ba năm rồi, ba năm đã qua với rất nhiều tiếng cười và cũng không ít những giọt nước mắt. Đó không phải là thời gian quá dài nhưng đủ để mình hiểu và yêu nhau nhiều hơn! Em chỉ muốn nói với anh một điều rằng, “Cảm ơn anh vì tất cả tình yêu anh dành cho em. Em sẽ quý trọng những gì mình đang có và không bao giờ đánh rơi thêm một lần nào nữa… Mình sẽ cùng nhau đi đến đích cuối cùng và mãi hạnh phúc anh nhé! Em mãi yêu anh!”.

Trong cuộc sống, tình yêu,chúng ta sẽ mắc những sai lầm khi thiếu hiểu biết và bản lĩnh… nhưng điều quan trọng hơn đó là hãy biết mở rộng lòng mình và thứ tha cho nhau những lỗi lầm đó để cùng nhau hướng về những gì tốt đẹp của hiện tại và trong tương lai các bạn nhé!

TRUYỆN CƯỜI CƯỜI

Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi, có một ngôi làng của bộ tộc Adam sống trong một thung lũng. Tất cả mọi người trong bộ tộc đều lấy tên của bộ tộc để đặt trước tên của mình như một sự tôn vinh, Adam1, Adam2, và cứ thế tăng dần lên...

Một ngày nọ, tù trưởng của làng, Adam1, bỗng nẩy ra ý định mình sẽ làm một chuyến phiêu lưu. Anh ta đem theo tất cả những thứ cần thiết, trao quyền tù trưởng cho người bạn thân nhất của mình là Adam2 rồi lên đường.

Chuyến phiêu lưu nào cũng đến lúc kết thúc, và Adam1 giờ đây đang trên con đường trở về ngôi làng yêu quí của mình. Gần về đến làng, Adam1 chỉ còn phải đi qua một con đường nhỏ xuyên qua núi.

Bỗng nhiên, một con quái vật khủng khiếp nhảy ra ngay trước mặt anh, nói với Adam1 rằng nó sẽ giết chết anh nếu không trả lời được câu đố của nó.

Nó nói rằng đây là một câu đố vô cùng khó, hàng trăm hàng ngàn năm nay, những bộ óc siêu việt nhất của loài người cũng không tài nào có câu trả lời đúng, vì thế nó sẽ cho Adam1 thời gian một năm để tìm ra câu trả lời. Quá thời hạn đó nó sẽ tìm đến để giết chết Adam1 (đương nhiên là nó sẽ làm được- quái vật mà) và tiện thể tiêu diệt luôn cả làng của anh ta.

Và câu hỏi đó là : "Phụ nữ thật sự muốn gì?"

Đây quả là một câu hỏi quá sức khó đối với Adam1, nhưng không còn cách nào khác, anh đành chấp thuận.

Trở về, Adam1 hỏi tất cả mọi người trong làng, nhưng không ai đưa ra được câu trả lời hoàn hảo. Adam1 cũng mời tất cả các nhà thông thái của bộ tộc Adam đến để hỏi, các nhà thông thái tranh cãi với nhau rất lâu, rất lâu mà vẫn không tìm ra được câu trả lời .

Cuối cùng họ khuyên Adam1 nên đến hỏi mụ phù thuỷ già sống gần đó, tuy nhiên cái giá phải trả cho mụ thường là rất đắt...

Những ngày cuối cùng của thời hạn một năm cũng đã tới gần. Adam1 không còn cách nào khác là đến xin ý kiến của mụ phù thuỷ. Cô ta đồng ý sẽ đưa câu trả lời nhưng với một điều kiện. Đó là cô ta muốn lấy Adam2, vị tù trưởng rất đẹp trai, phong độ và mạnh mẽ của bộ tộc Adam, bạn thân nhất của Adam1.

Adam1 thất kinh và nghĩ, nhìn mụ phù thuỷ mà xem, mụ vừa cực kì xấu xí lại vô cùng độc ác. Adam1 chưa từng bao giờ thấy một ai đáng sợ như mụ ta. Không, Adam1 sẽ không để bạn thân của mình phải chịu thiệt thòi đến như vậy. Adam1 cố thuyết phục mụ ta nhưng không, mụ không chấp nhận ai khác ngoài Adam2.

Khi biết chuyện, Adam2 đã nói với Adam1 rằng sự hi sinh đó của chàng làm sao có thể so sánh được với sự sống của Adam1 và sự tồn tại của ngôi làng yêu quý. Và Adam2 quyết định hy sinh.

Cuộc hôn nhân được chấp thuận và Adam1 cũng nhận được câu trả lời. Điều phụ nữ thật sự muốn đó là: "Có thể tự quyết định lấy cuộc sống của mình".

Ngay lập tức tất cả mọi người đều nhận ra rằng mụ ta vừa thốt ra một chân lý. Adam1 của họ nhất định sẽ được cứu. Quả thật con quái vật khủng khiếp nọ đã rất hài lòng với câu trả lời và giải thoát cho Adam1 khỏi cái án tử hình kia.

Sau đó tất nhiên là đám cưới của mụ phù thủy và Adam2. Tưởng chừng như không có gì có thể khiến Adam1 hối hận và đau khổ hơn nữa vì đã để cho bạn mình phải hy sinh như vậy. Tuy nhiên chàng tù trưởng Adam2 của chúng ta vẫn cư xử hết sức chừng mực và lịch sự.

Đêm tân hôn, Adam2 thu hết can đảm bước vào động phòng. Nhưng, gì thế này? Trong phòng không phải là mụ phù thủy già nua xấu xí mà là một cô gái vô cùng xinh đẹp đợi chàng tự bao giờ.

Nhận thấy sự ngạc nhiên trên nét mặt chàng, mụ phù thuỷ từ tốn giải thích là vì chàng rất tốt với cô lúc cô là phù thuỷ nên để thưởng cho chàng, cô sẽ trở thành một người xinh đẹp dễ mến đối với chàng trong một nửa thời gian của ngày. Vấn đề là chàng phải lựa chọn hình ảnh của nàng vào ban ngày và ban đêm.

Chao ôi sao mà khó thế? Adam2 bắt đầu cân nhắc:

Ban ngày nếu nàng là một cô gái xinh đẹp thì ta có thể vênh mặt, ưỡn ngực tự hào cùng nàng đi khắp nơi cùng anh em, nhưng ban đêm làm sao mà chịu cho nổi?

Hay là ngược lại nhỉ, học ở Bách Khoa bao năm rồi ta đâu cần sỹ diện với bạn bè cơ chứ, cứ để nàng ta xấu xí trước mặt mọi người đi, còn khi màn đêm buông xuống ta sẽ tận hưởng thiên đường cùng nàng công chúa kiều diễm kia?

Adam2 đã nghĩ ra câu trả lời cho mình, trước khi nhìn xuống dưới, nếu bạn là 1 Adam, bạn cũng nên có câu trả lời, ai mà biết được liệu bạn có rơi vào tình huống này hay không .
o O o
Adam2 đã bảo mụ phù thuỷ hãy "tự quyết định lấy số phận của mình". Tất nhiên câu trả lời này đã làm cho mụ phù thuỷ đội lốt cô nàng xinh đẹp kia hài lòng và nàng ta nói rằng nàng ta sẽ hóa thân thành một cô nương xinh đẹp suốt đời. Đó là phần thưởng cho người biết tôn trọng ý kiến của phụ nữ
Vậy bài học rút ra từ câu chuyện này là gì???
Như Adam2 sau này vẫn nói đi nói lại với con cháu…
Vợ bạn đẹp hay xấu điều đó không quan trọng, từ sâu bên trong cô ta vẫn là một mụ phù thuỷ.

Lê Dũng: Trái tim của Tổ quốc vẫn đập.

Lê Dũng: Trái tim của Tổ quốc vẫn đập.

Hồ Trung Tú Blog: Giải mã những bí ẩn của thiền định.

Hồ Trung Tú Blog: Giải mã những bí ẩn của thiền định.
Viết cho anh
Nếu biết rằng ta mãi là của nhau
Thì em đã chẳng nói lời vĩnh biệt
Nhưng anh ơi! Đó không là sự thật

Em và anh chẳng thể là của nhau
Em biết một mai thôi anh ơi
Anh sẽ là của một người con gái khác
Em bơ vơ trên cõi đời lưu lạc
Biết về đâu khi đã mất anh rồi
Người ta bảo "hai trừ một còn một"
Nhưng với em nó chẳng còn gì
"Một" có nghĩa gì đâu cơ chứ?
"Một" đơn côi, cô lẻ, bơ vơ...
Nếu biết rằng quên anh là khó
Chẳng dại gì ngày đó em quen anh
"Nếu biết rằng yêu là đau khổ
Thì nhân gian đừng có chúng mình"