Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011


Yêu anh bốn mùa
Thu thật hiền anh nhỉ
 Chỉ có gió mát lành 
Em sẽ là nắng xanh 
Hong chân tình anh nhé
Xuân cũng về rất nhẹ 
Như vòng tay em_anh 
Em sẽ là mộng lành 
Ru êm mùa hiu hắt
Đông cồn cào gió bấc 
Đừng sợ lạnh nghen anh 
Em là một cành xanh 
Xua tan mùa băng giá
Rồi cháy trời mùa hạ 
Lúc này em là sông 
Anh hãy cởi tấm lòng 
Trầm vào tim em nhé!

Sao một năm ngắn thế 
Như vẫn sót một mùa 
Anh đã đoán ra chưa? 
Còn mùa: Yêu thương nữa!
Mùa yêu em là lửa 
Mùa yêu em bão giông 
Mùa yêu em ấm nồng 
Mùa yêu em hiu hắt
Mùa yêu em chân thật 
Mùa yêu em giận hờn 
Mùa yêu để yêu hơn 
Yêu anh nhiều - Thật đấy!

Anh nhớ không?
Hai mùa hạ trước,
Mình gặp và quen nhau 
Quá tình cờ 
Mùa hạ đó, em khờ dại, con nít
Thích chơi đùa, nghịch phá xung quanh
Còn anh chính chắn và mạnh mẽ 
Nhưng dịu dàng, luôn chăm sóc em.
Anh nhớ không?
Chiều thu, lá rơi đầy
Anh ra đi để mình em cô bóng
Bơ vơ lê bước giữa biển ngừơi
Em đã khóc trong muôn vàn nỗi nhớ
Nhớ anh nhiều cùng kỉ niệm bên nhau.
Anh biết không?
Khi phố nhỏ say giấc nồng 
Em trăn trở cuộn mình trong chăn mỏng 
Tiếng gió ru em giấc ngủ mơ màng 
Giấc mơ khuya làm em bật khóc
Em lặng thầm gọi mãi
Anh ơi!...
Anh biết không?
Hạ nay em đã lớn 
Đã biết thương biết nhớ một người
Biết anh đã nhiều đêm thức trắng 
Nơi trời xa, anh lo lắng cho em 
Em đã học cách thương và cách ghét 
Cách nhận và bày tỏ lòng mình 
Và giờ đây em đã sẵn sàng nói 
"Em yêu anh rất nhiều".
''Suu tam"