VẠT NẮNG
Xưa bé, bố đưa con đến trường
Lớn hơn, tóc bố nhuốm phong sương
Con vừa mới lớn đã nhòa lệ
Bố mất, còn ai để cậy nương ?
Sinh - tử, phải chăng là chuyện thường ?
Sao đành nỡ cách biệt âm dương
Bố đi, vĩnh viễn lìa con trẻ
Để lại riêng con nỗi xót thương
Sinh - tử, xưa nay vốn lẽ thường
Nhưng lòng con mãi vẫn thê lương
Đường đời nếu ngã không ai đón
Ai biết, ai hay nỗi đoạn trường...
-- Tứ Diễm
Lớn hơn, tóc bố nhuốm phong sương
Con vừa mới lớn đã nhòa lệ
Bố mất, còn ai để cậy nương ?
Sinh - tử, phải chăng là chuyện thường ?
Sao đành nỡ cách biệt âm dương
Bố đi, vĩnh viễn lìa con trẻ
Để lại riêng con nỗi xót thương
Sinh - tử, xưa nay vốn lẽ thường
Nhưng lòng con mãi vẫn thê lương
Đường đời nếu ngã không ai đón
Ai biết, ai hay nỗi đoạn trường...
-- Tứ Diễm