Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2011


BMC Hà tĩnh


Mời anh về Hà Tĩnh


Em hát bài ca " mời anh về Hà tĩnh”
Nghe câu hò ngân nga trên sông La
Anh sẽ biết khi mô thương khi mô giận
và răng là dòng nước đục nước trong 



Hà Tĩnh nghèo nước cạn đồng sâu
Mùa nắng lên trơ mòn gốc rạ
Những đợt gió Lào khô vàng sỏi đá
Đất nẻ tứ bề, chằng chịt dấu chân chim

Anh có về Hà tĩnh quê em ?
Nơi ngày xưa cha mẹ
thương nhau bằng muối mặn gừng cay 
Đêm trăng thanh trao nhau lời hẹn ước
Sông cạn đá mòn vẫn một lòng son

Con gái Hà tĩnh "chân lấm bùn non"
Vẫn xinh tươi ngời lên đôi mắt ngọc
Đã nói thương là thương cho đến trọn
Dẫu sông La hết nước , dẫu núi Hồng hết cây ./.




...............................................................................................................
Đến bao giờ

Đến bao giờ Anh về thăm Hà Tĩnh
Nhìn núi Hồng Lĩnh thương người em gái
Thương dòng sông La hiền hòa ,mặn mà tình quê

Rồi chiều về bên biển quê ta
Bên cánh đồng muối trắng xóa
Bên những người với tình yêu đậm sâu

Anh đi xa mãi
Nơi ấy có biết chăng
Em bên hiên nhà đón mùa thu tới
Rồi khi đông sang lại qua sông vắng
Thăm con đường Đồng Lộc đêm trăng

Chợt nhớ năm xưa
Bước đến đèo Ngang
Qua Khe Lau ngắm cảnh quê hương
Sang đường Hồng Lam địa danh Linh Cảm
Có anh một bên , thiết tha hồn mình

Đến bao giờ Anh về Hà Tĩnh
Thăm lại quê nghèo
Có người yêu nhỏ tuổi
Có niềm thương dạt dào đậm lòng..

.................................................................................
Yêu khúc ruột miền Trung

Chẳng biết tự bao giờ anh thế
Yêu quê mình xứ Nghệ
Núi Hồng - sông Lam

Con sông như dải lụa mềm
Bắc cầu cho anh đến
Miền quê trăm thương ngàn mến
Để yêu.

Anh yêu điệu ví câu Kiều
Yêu câu hò ví dặm
Yêu dáng mẹ lưng còng... sớm chiều lận đận
Nghèo mà vẫn thương nhau.

Miền đất cằn, sỏi đá cũng bạc màu
Mắt người sáng, dáng người nghiêng
Câu hát giao duyên
Cất lên là vút cao tới miền đất thiêng
Chẳng nhận ra mô là "chọ chẹ"

Ừ thì yêu, nên anh mới thế
Đúng không em?

Quê hương - chùm khế - nuôi ta lớn thêm
Chắt chiu giọt mồ hôi hai sương một nắng
Để "Giữa Mạc Tư Khoa anh nghe câu hò ví dặm"
Và giữa biển trời em hát "Hà Tĩnh mình thương"...

Hát nữa đi em, cho câu ví dặm nằm nghiêng
Cho anh cả đời yêu - nhớ
Cho mẹ, cho cha, cho em và cho ta muôn thuở:
Yêu đất, yêu người... yêu khúc ruột miền Trung.

BỆNH NAN Y



Say khi từ chức chủ tịch tỉnh,  tôi bèn lên núi tầm sư học đạo, đặng mong đưa cái tài hèn sức mọn ra giúp gì cho người. May quá là gặp được Thượng Nga tiên sinh bèn xin theo nghề thầy thuốc. Sau 12 giờ tu luyện ,thấy mình đả có đủ 1,2 thành công lực, có thể bá đạo ở chốn giang hồ, bèn xuống núi, về ngay tp hà tĩnh, mở một giang sơn gọi là phòng khám đa khoa, tự phong mình là bác sĩ cũng như làm các thủ tục hành chính linh tinh khác. Chuyện ở đây không nói nữa
Sáng hôm sau khi khai trương phòng khám, thì thấy ngay huanthachdai lò dò đi vào, hai tay khua hai bên nách như đang gãy đàn nguyệt cầm, bèn hỏi:
- Anh bị bệnh gì?
- Dạ thưa bác sĩ, em bị gheeeẻ
Cẩn thận lấy găng tay cao su đeo vào nhưng vẫn không dám kéo áo hắn lên, bèn dùng thêm cái panh kẹp vạt áo kéo lên, nhìn vào thấy...(Kinh bỏ mẹ, không kể nữa)
Tôi bèn bảo hắn:
- Anh về tắm rửa kỹ, sau đó đến gặp tôi
Hai tháng sau haunthachdai lại lò dò đến, lần này tay hắn khua không những hai bên nách, mà còn háng, cổ gì cũng khua tất, lại còn nhảy hiphop như vừa cắn được 2 viên thuốc lắc. Vừa vào đến hắn đã la oai oái:
- Bác sĩ ơi , không xong rồi
- Anh đã thử như tôi dặn chưa
- Dạ em có thử, nó có đỡ, nhưng ngừng điều trị 1 tháng thì bệnh lại tái phát
Tôi bèn lấy quyển Hoa đà bách bệnh vô phương chữa ra lục lọi, nhưng không tìm thấy phương thuốc nào hữu hiệu, bèn phán rằng:
- Bệnh của anh thuộc tứ chứng nan y, chỉ còn cách anh về lấy vợ ngay, tính mạnh anh tôi không đảm bảo, nhưng chắc là có thể kéo dài sự sống của anh thên sáu ,baỷ chục năm nữa.
Mặt huantd rạng lên như bắt được vàng, hét to lên một tiếng, phóng ngay ra khỏi phòng khám, không chào tôi lấy một tiếng.
Tôi bèn ngữa mặt lên trời, bấm ngay một quẻ độn, thấy quẻ ứng với việc: sắp tới sẽ có một con bé nào đó bất hạnh to.
Không biết cho đến nay quẻ độn đó đã linh nghiệm chưa?
Hahaha,