Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

THƠ MỘT CHÙM

Trái tim giá băng

Đã qua rồi tuổi đôi mươi
Chẳng còn em với một thời mộng mơ
Chỉ còn lại những câu thơ
Nửa hư, nửa thực bên bờ dương gian
Chỉ còn bề bộn lo toan
Rất đời thường giữa bạt ngàn tháng năm
Người thân giờ hoá xa xăm
Người dưng nước lã lặng thầm bên nhau
Yêu thương sao cũng buồn đau

Trái tim sao cũng bạc màu, xác xơ
Cuối chiều nắng cũng bơ vơ
Lá vàng theo gió hững hờ rơi…rơi…
Heo may sót lại lưng trời
Lơ ngơ nhìn xuống dòng đời đua chen
Qua bao quên – nhớ – lạ – quen
Thì em vẫn cứ là em dại khờ
Biết thời gian chẳng đợi chờ
Cuối chiều lục bát vẫn ngơ ngác buồn !!!
.........................

Anh có biết

Anh có biết – chiều nay mưa giăng ngập lối
Gió xạc xào – cuốn cả dấu chân em
Anh có biết – hình như em lạc lối
Nhớ anh – mưa đổ nát khung trời
Anh có biết rằng – hoa sợ mưa rơi
Vì hoa nghĩ – là em đang khóc đó …
Anh có biết – là khi anh không đến
Mưa cứ tuôn và em đứng đợi hoài
Đôi chân run – bàn tay em lạnh buốt
Mắt khẽ nhòa , làm sương ướt bờ mi …
Anh có biết – hạ chiều nay muà cuối
Để thu sang – hạ tắt nắng sau đồi
Anh có biềt – rằng em không gian dối
Chiều lỡ buồn mưa rẽ lối em đi ……..
..................................

Không đề

Trời không mưa sao em lại muốn khóc
Phố đông người sao em thấy cô đơn
Em muốn khóc cho với đi nỗi nhớ
Nhưng khóc rồi ai sẽ dỗ em đây
Trời không mưa chưa hẳn trời đã nắng
Em hết buồn chưa hẳn hết yêu anh. 
.............................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét