Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

Sưu tầm
Dẫu em có nghi ngờ!

Ngôi sao là ánh lửa

Mặt trời di chuyển chỗ

Chân lý là dối lừa

Nhưng em chớ nghi ngờ!

Tình yêu anh em nhé!
 Shakespeare
Nếu em biết câu nói này sớm hơn và tin tình yêu của anh cũng giống như thế thì em sẽ không mắc sai lầm để rồi thiếu chút nữa em đã đánh mất tình yêu em đang có!

Em sinh ra và lớn lên trên mảnh đất miền Trung khó nhọc, còn anh đến từ vùng đất màu đỏ badan hòa quyện với màu xanh bạt ngàn của núi rừng Tây Nguyên đầy nắng và gió. Em đã dành tình cảm cho anh từ lần gặp đầu tiên rồi nhận lời yêu anh!

Mười tám tuổi, cái tuổi người ta vẫn thường nói đứng giữa ranh giới trẻ con và người lớn thì em cũng đang đứng giữa ranh giới đó. Em bắt đầu tình yêu đầu tiên nhưng ở cái tuổi nửa trẻ con, nửa người lớn… và em chưa hiểu hết được tình yêu là gì?

Đối với em, tình yêu đơn giản chỉ là trong lòng mình cảm thấy thích một ai đó, luôn muốn gặp người đó và bất chợt khi nghĩ về người đó, mình lại mỉm cười. Có lẽ đó là những xúc cảm đầu đời của một cô bé mới lớn.

Tình yêu của anh và em chỉ dừng lại ở những cái nắm tay, những cái hôn vội nhưng đến một ngày nó đã đi quá giới hạn. Anh đã vượt quá giới hạn khi không có sự đồng ý của em.“Anh xin lỗi! Anh yêu em nhiều lắm, anh làm vậy vì anh muốn em mãi yêu anh và ở bên anh”. Anh giải thích thật nhiều nhưng với một con bé ngang ngược và bảo thủ như em thì những lời đó vô tác dụng. Lúc trước em yêu anh, tin anh bao nhiêu thì giờ em căm ghét và nghi ngờ anh bấy nhiêu!

Cùng lúc này gia đình anh có chuyện, công việc lại gặp trở ngại nên anh buộc phải xa em để về giải quyết công việc gia đình. Em không hiểu được điều đó nên nghĩ anh như kẻ sở khanh xấu xa và tầm thường như người ta vẫn thường nói.

Những tin nhắn yêu thương, những cuộc gọi của anh thưa dần càng làm em thất vọng. Từ đó em xem tình yêu của anh như cơn mưa rào mùa hạ, bất chợt đến rồi cũng bất chợt đi. Một cơn mưa đi qua sẽ để lại trên đất những vết hằn không bao giờ lành lại được và khi đó lòng người cũng chỉ như những rãnh nước trôi…
Bài dự thi: Tình yêu mang tên anh, Bạn trẻ - Cuộc sống, Bai du thi ban tre, ban tre, cuoc song va tinh yeu, chuyen tinh yeu, tinh yeu gioi tre
Với cái suy nghĩ “Không còn gì để mất” khiến em mất dần những thứ em đang có (Ảnh minh họa)
Em nói lời chia tay nhưng anh không chấp nhận và hứa sẽ quay về khi giải quyết xong công việc. Em bỏ ngoài tai tất cả vì với em, đó là lời hứa suông của một kẻ lừa dối. Em quen nhiều người đàn ông khác để lấp khoảng trống khi vắng anh và như một cách để trả thù tình. Với cái suy nghĩ “Không còn gì để mất” khiến em mất dần những thứ em đang có nhưng em không hề hay biết.

Em đã yêu người đàn ông khác nhưng không lâu sau đó, người ta cũng vội vàng ra đi khi biết em không còn… Em căm ghét, khinh thường chính bản thân mình và không yêu ai nữa vì em không còn tin vào cái gọi là tình yêu nữa...

Rồi đến một ngày, anh trở về như những lời anh đã hứa. Khi hiểu ra tất cả mọi chuyện, em mới biết mình đã hiểu lầm anh. Nhưng…nhưng liệu rằng khi biết được sự thật, liệu anh có còn yêu em không? Anh có thể chấp nhận khi biết khoảng thời gian xa nhau em đã có người khác? Em sợ phải mất anh một lần nữa nhưng em không thể sống trong lừa dối, điều đó càng làm em đau đớn hơn bao giờ hết…

Một năm sau đó, em mới đủ can đảm nói cho anh biết sự thật. Anh đã giận dữ vì em lừa dối anh quá lâu. Lần đầu tiên trong đời, em thấy một người đàn ông khóc… nhìn những giọt nước trên khóe mắt anh chảy xuống càng làm em hối hận...

Em nghĩ mình sẽ mất anh nhưng một lần nữa em đã lầm… “Anh yêu em rất nhiều, nhiều hơn tất cả những gì anh đang có. Mọi chuyện đã là quá khứ... Giờ anh chỉ biết là anh yêu em và em cũng vậy, anh không thể sống thiếu em… Mình sẽ bỏ qua cho nhau tất cả và làm lại từ đầu em nhé!”.

Em không thể nói nên được lời nào ngoài việc ôm chầm lấy anh mà khóc. Giờ đây, em mới cảm nhận được tình yêu lớn lao như thế nào! Nó giống như một tách cà phê em và anh đã uống cùng nhau mỗi sáng, có cái vị ngọt của niềm hạnh phúc, vị mặn của những giọt nước mắt, vị chua của sự lừa dối và xen lẫn vị đắng khi tưởng rằng tình yêu của mình đã mãi mãi mất đi… Tình yêu của anh đầy sự chân thành và cao thượng mà có lẽ suốt cuộc đời này em sẽ không nhận được một tình yêu nào hơn thế nữa.

Tình yêu của mình đã bắt đầu như thế phải không anh? Ba năm rồi, ba năm đã qua với rất nhiều tiếng cười và cũng không ít những giọt nước mắt. Đó không phải là thời gian quá dài nhưng đủ để mình hiểu và yêu nhau nhiều hơn! Em chỉ muốn nói với anh một điều rằng, “Cảm ơn anh vì tất cả tình yêu anh dành cho em. Em sẽ quý trọng những gì mình đang có và không bao giờ đánh rơi thêm một lần nào nữa… Mình sẽ cùng nhau đi đến đích cuối cùng và mãi hạnh phúc anh nhé! Em mãi yêu anh!”.

Trong cuộc sống, tình yêu,chúng ta sẽ mắc những sai lầm khi thiếu hiểu biết và bản lĩnh… nhưng điều quan trọng hơn đó là hãy biết mở rộng lòng mình và thứ tha cho nhau những lỗi lầm đó để cùng nhau hướng về những gì tốt đẹp của hiện tại và trong tương lai các bạn nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét