Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2011

 Đúng là mỗi lúc khi trời mưa trong lòng cảm thấy trống trải và thật buồn, ở cái tuổi ô kìa...( bác của các cháu ô mai) này rồi mà đôi lúc cứ như trẻ con, vui buồn lẫn lộn chẳng biết đâu mà lần. Như mềnh đây cứ trời mưa là thích đọc thơ buồn( thế mới đau ). Eo ơi quê mình cứ đến độ này là mưa tưng bừng, mẹ mềnh bảo" mưa cho thối đất". Cũng đúng thật mưa đến cả tuần này có tạnh tý nào đâu. Có bài thơ này hay hay sưu tầm về đọc cho đỡ đói bụng các pác ạ.
Trời mưa
Em về mưa ướt áo
Như ngỡ trời giông bão
Anh đâu rồi
Tình cũ ngày xưa ?
Những tháng ngày qua
Chúng mình
Giả dối
Cuộc đời này
Sắc sắc không không
Em không còn niềm tin
Đủ sức để yêu, để răn mình chịu đựng
Trái tim yêu một lần rạn vỡ
Là muôn đời chẳng lành lại đâu anh
Xin cho em một chữ vô thường
Nhớ và quên
Bình lặng …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét